Hiện kết quả từ 1 tới 5 của 5

Chủ đề: Thành Thật vơi tình yêu

Threaded View

  1. #5
    smiles's Avatar
    Trạng thái :   smiles đã thoát
    Tham gia : Nov 2010
    Bài gửi : 211
    Tên thật:
    Giuse Vĩnh
    Đến từ: Buôn mê thuột
    Sở thích: kể không hết
    Nghề nghiệp: ăn nhờ
    Cảm ơn
    4,331
    Được cảm ơn 1,795 lần
    trong 240 bài viết
    Đàn ông đàn bà

    Ngốc bực bội với bà xã, liền đi gặp Ngếch để trút bầu tâm sự:
    -"Không biết ông Trời dựng nên đàn bà để làm cái quái gì cơ chứ?"
    Ngếch ngắt lời Ngốc:
    -"Ừ thì để cho đàn ông tụi mình thấy mà ...thích,... chứ sao?"
    Ngốc đang còn hậm hực:
    -"...Hừ...họ chỉ được cái nước là xinh xinh đẹp đẹp hơn tụi đàn ông mình một chút mà thôi...!"
    Ngếch liền vỗ về bạn:
    -"Ừ thì để cho đàn ông tụi mình thấy mà ...yêu, đấy mà"
    Ngốc vẫn ráng ... xổ ra cho hết:
    -"...Nhưng ông Trời cũng dựng nên lắm người đàn bà đầu óc trống rỗng chẳng biết suy nghĩ làm sao cả!"
    Ngếch bắt được ý bạn, bèn ậm ừ an ủi:
    -"Ừ ... thì để cho họ thấy tụi mình mà... ưng làm vợ chứ! Nếu không thì...tụi mình chắc phải ế mất..."


    Đụng chạm nghề nghiệp

    Một ông bác sĩ kia tuổi đã cao, về hưu rồi, nhưng vẫn sẵn lòng khi có bệnh nhân ngặt nghèo gọi tới. Hôm đó, ông Tám thợ mộc hối hả mời bác sĩ đến nhà vì bà Tám bị chứng đau đầu hành hạ thật thảm thương, bà ta la trời la đất rùm beng cả lên……Vừa coi qua bệnh trạng của bà Tám, bác sĩ bước ra, hỏi ông Tám thợ mộc:
    -“Nhà ông có cái búa nào không? Đưa cho tôi gấp!”
    Ông Tám vội chạy đi lấy búa, đưa cho bác sĩ, rồi đứng chờ ngoài cửa. Trong phòng tiếng bà Tám vẫn kêu la ầm ĩ… hòa với tiếng búa đập rổn rảng … Hai phút sau, bác sĩ lại bước ra:
    -“Ông lấy cho tôi cái đục với cái tuộc-nơ-vít nữa, gấp gấp lên nhé!”
    Ông Tám lại cắm đầu chạy đi lấy cho bác sĩ, rồi lại đứng chờ bên ngoài cửa phòng. Nhưng chỉ ba phút sau bác sĩ lại mở cửa bước ra:
    -“Tôi cần cái cưa nữa ông à, làm ơn lấy gấp cho tôi được không? ”
    Đã mấy lần, ông Tám chạy tới chạy lui, bở cả hơi tai, nhưng vẫn phải cố làm theo lời bác sĩ, trong bụng lẩm nhẩm chẳng hiểu tại sao mà ông bác sĩ này lại cần mấy thứ đồ nghề thợ mộc của mình để chữa bệnh. Rồi ông lại xốn xang đứng chờ ngoài cửa…Năm phút trôi qua mà bà vợ ông vẫn cứ rên la vang trời, còn ông bác sĩ thì cứ hết đập búa rồi lại đục rồi lại cưa… cuối cùng, hết kiên nhẫn được nữa, ông Tám la vọng vào:
    - “Vợ tôi thế nào rồi bác sĩ …đã gần nửa giờ đồng hồ rồi mà ông vẫn chưa chữa cho vợ tôi được à?”
    Bác sĩ thò đầu ra cửa, trán nhễ nhãi mồ hôi hột:
    - “Chịu thôi ông Tám ơi, tôi làm hết cách rồi mà vẫn chưa mở được cái thùng đồ nghề đựng thuốc men của tôi….!!!”

    (st)
    Phục vụ trong yêu thương

  2. 4 thành viên đã cảm ơn smiles vì bài viết này:

    JB. Sĩ Trọng (22-10-2012),Lan Anh (21-10-2012),Pere Joseph (29-04-2011),tho ngoc (11-05-2011)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình