Giữa trốn dương trần lắm bùn nhơ
Rộng mở đôi tay ôm bó hồng
Mỉn cười đôi môi giọt máu nhỏ
Thắm cả vườn hoa thắm mối tình
Tường thành cao cao vút vầng mây
Rãi rãi quanh quanh không bóng trần
Quanh năm suốt tháng cả mùa xuân
Bốn mươi đóa hồng khắp đan viên.