Cám ơn Cha đã có gợi ý rất thiết thực cho tuần sống này. Đọc bài của Cha, Ann nhớ có lần Dì Giáo nói rằng, "Nhiều khi chúng ta vào Nhà Thờ... bán ve chai." Dì dùng từ thật chuẩn! Vào Nhà Thờ, Nhà Nguyện là để thăm Chúa, nhưng nhiều khi chúng ta lại bày ve chai (chia trí, lo ra, toan tính cho công kia việc nọ) ra phân loại và tính toán, để mặc Chúa lặng ngắm kẻ bán ve chai dại khờ. Dù sao, chia trí lo ra là điều không thể tránh khỏi, nhưng thật tốt nếu chúng ta biết "chống trả" và "quay lại" sau mỗi lần bị chia trí lo ra.
@All: Đọc bài của All, Sis lại nhớ một câu chuyện khác.
Một anh nọ luôn tự hào mình là người đạo đức thánh thiện và không bao giờ ngủ gục trong nhà thờ. Anh cảm thấy rất khó chịu và chướng mắt khi thấy anh chàng kia, hể vào nhà thờ là "đồng ý" liên tục. Một lần nọ, không cầm lòng nổi, anh đến gần người đang ngủ gật và hỏi, "Sao lúc nào vào nhà thờ anh cũng ngủ gật là sao?" Người này nói, "Tôi ngủ gật cũng như con chó ngủ dưới chân chủ thôi." Sis thật cảm động khi nghe câu trả lời như thế, vì nó chứng tỏ sự khiêm tốn và sự gắn bó mật thiết của anh với Chúa, cho dù trong trạng thái nào.
Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là khuyến khích All ngủ gật đâu nhé. Nhớ ngủ đủ giấc!Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: