Hồn mơ!
Khung trời êm ái nhẹ nhàng rơi...
Cánh phượng non tơ đã xa rời...
Ghế đá hững hờ giờ lạnh ngắt...
Về đây! Nghe ấm lạ hồn ơi!
Thiên thần-thơ ấu của ngày thơ
Em đến như mơ chả tình cờ...
Ngơ ngác trong tôi một câu hỏi:
Lẽ nào Em sống ước mơ tôi?
20-11-2012_Tường Vy