Trạng thái :  
Tham gia : Feb 2012
Bài gửi : 63
Tên thật: Nguyễn Anh Khoa
Đến từ: Đồng Nai
Sở thích: Thể thao,du lịch,đọc sách,IT
Nghề nghiệp: IT
Cảm ơn 1,133
Được cảm ơn 531 lần
trong 101 bài viết
Hai con lừa xuống núi.
Một con yếu quá, xin con kia chở giúp.
Con kia không chịu.
Nửa đường, con lừa nọ đuối sức, rồi chết.
Bao nhiêu gánh nặng của con lừa chết, người quản gia chất hết lên lưng con lừa kia.
Bấy giờ nó hiểu về những con đường đi một mình.
Có những con người.
Có những con đường.
Người lữ hành thứ nhất ngã trong cơn bão tuyết.
Người thứ hai đi ngang qua. Cúi nhìn, bỏ đi.
Người thứ ba vác kẻ xấu số, cố chống tuyết ôm nhau đi.
Gần đến ngôi làng. Người ta thấy xác của người thứ hai chết bên đường.
Tuyết ngừng thổi, cũng là lúc người thứ ba cõng được người lữ thành thứ nhất đến nơi.
Trong cái chết hoang vu kia, có tiếng than thở của tuyết:
-Chúng tôi là thần tuyết. Cái chết không bí ẩn vì giá lạnh, nhưng nằm kín trong tim con người. Nếu gã lữ hành thứ hai vác kẻ xấu số, đời ông ta đã không xấu số.
Người lữ hành thứ ba, bấy giờ mới biết nhờ vác kẻ xấu số ngã bên đường, mà sức nóng của họ truyền sang nhau, cả hai sống sót đến được ngôi làng.
Bấy giờ ông hiểu có những con đường không thể một mình đi.
Có những con đường.
Có những con người.
(ĐƯỜNG ĐI MỘT MÌNH - Nguyễn Tầm Thường )
===================================
Cuộc sống cần lắm những sự sẻ chia và nâng đỡ.
Cho Bạn - Cho Tôi ?
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: