Có nhiều cái muốn nói với chị về vấn đề này, nhưng thời gian và phương tiện không cho phép, nên em chỉ có thể để lại đây vài dòng thân thương với chị thôi.
Chị viếtNhư vậy việc có con chỉ để thỏa mãn cơn thèm của chị thôi sao? Chắc chị chưa nghĩ đến, nhỉ.thèm được hưởng cảm giác làm mẹ, được ẵm được bế con mỗi ngày
Em không dám nói với chị là có nên hay không nên vì em không phải là chị và cũng không phải là đứa con của chị. Em chỉ muốn nhắn với chị hãy chịu khó, tưởng tượng mình là đứa trẻ lớn lên bên một bà mẹ đơn thân và không có được tình cảm hay hình bóng của người cha thì mình có thể vui sống và bình an không. Và chị dành chút thời gian để tự vấn xem mình có thể cho đứa trẻ ấy sự yêu thương đầy đủ (là yêu thương chứ không phải tiền bạc hay vật chất chị nhé) như những đứa trẻ có cả cha lẫn mẹ hay không. Nếu cả 2 câu hỏi ấy đều được trả lời là có một cách chắc chắn thì chị hãy làm như chị mong muốn, chị nhé.
Em thấy ngày nay người ta tự do hơn và cởi mở hơn, người ta được tôn trọng cá tính và suy nghĩ độc lập. Nhưng đôi khi người ta lại dùng tự do của mình mà lấn át và chèn ép cuộc sống của người khác mà lại không nhận ra. Làm mẹ đơn thân có lẽ không đơn giản như tự nuôi một con thú cưng đâu vì điều này sẽ ảnh hưởng nhiều đến đứa trẻ con, mà trẻ con thì đáng được nâng niu và bảo bọc lắm chị ạ.
Mong chị sẽ bình an và không tiếc nuối trong mọi sự lựa chọn của mình, chị nhé!
Thân.