Trạng thái :  
Tham gia : Apr 2012
Bài gửi : 561
Tên Thánh: Martino (3/11)
Tên thật: NVT
Đến từ: Vũng Tàu
Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
Nghề nghiệp: ...
Cảm ơn 2,205
Được cảm ơn 4,123 lần
trong 689 bài viết

Nguyên văn bởi
dualuoi
Trèo lên cây bưởi hái hoa,
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
Em có chồng anh tiếc lắm thay.
Ba đồng một mớ trầu cay,
Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng như cá cắn câu.
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ,
Chim vào lồng biết thuở nào ra?
Ba đồng một mớ trầu cay,
Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
Bình Chiểu, một giáo xứ giáp tỉnh Bình Dương, nơi Phúc Thanh đã từng phục vụ năm 1998, thời của cha Giuse Vũ Anh Tuấn (đã qua đời). Thuở ấy, Phúc Thanh và một số anh em mở lớp nội trú ngay sát bên nhà thời để nuôi dạy các em học sinh nam. Phía bên kia nhà thờ là cộng đoàn của các sơ dòng Mến Thánh Giá Tân Lập (hiện nhà các sơ đã dời ra phía sau, còn ngôi nhà anh em chúng mình nuôi học sinh, hiện đã giao lại cho giáo xứ Bình Chiểu).
Nhìn tên của bạn DuaLuoi, thấy quen quá. Bài viết của bạn cũng "quen quen".
Đọc bài của bạn, mình thích vì lối viết văn rất hay. Mình muốn góp thêm một chút ý trong bài thơ nhé.Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em đi lấy chồng anh tiếc lắm thay
Cái màu xanh biếc kia chẳng "mịt mù, tối tăm" chút nào cả. Nó vẫn "xanh", xanh màu tình yêu. Tình yêu ấy của chàng trai dành cho cô gái trước sau như một, trọn vẹn, trong sáng. Ấy thế mà nàng từ chối tình yêu ấy, để anh phải tiếc. Tiếc lắm!
Hạnh phúc khi yêu là được sống với người mình yêu.
Đau khổ nhất cũng là "mất người yêu".
Chỉ có một tình yêu duy nhất, dám "chết vì người mình yêu", đó là Tình Yêu của Ngôi Hai Thiên Chúa dành cho con người.
Thương mến nhiều.