Dạo này con toàn ngủ muộn. Không gian im ắng, lặng thinh, con nghe được nhiều điều từ sâu thẳm lòng con.
Tối qua, ở nhà một mình, con đọc kinh và nói chuyện với Mẹ. Mẹ biết con đang bị rối tung vì những điều gì..
Mẹ luôn là chỗ dựa của con, là chỗ con trút nỗi lòng...
Thật lòng con muốn nói chuyện với Mẹ ít thôi, vì tâm sự nhiều với Mẹ là con cứ khóc.
Con không muốn khóc, Mẹ đừng để con khóc.
Con thấy con yếu đuối và không xứng đáng.
Mẹ ơi, con dâng Mẹ cả dĩ vãng, cả hiện tại và tương lai. Dù đó là chuỗi ngày đau buồn hay hạnh phúc.
Xin cho Con được gần Mẹ hơn, kéo con đến với Mẹ dù chỉ là một chút thôi cũng được.