Mẹ ơi! Chưa có giờ học, hay lớp nào vui như thế! Học trò nhỏ của con đủ mọi lứa tuổi, xôn xao, và rộn ràng như hội chợ.
Cô giáo đọc một từ nào đấy là lũ học trò lại râm ran, bàn tán...Viết sao đây? Dấu hỏi, ngã, hay sắc, huyền...Một đứa viết được, đứa kia tham khảo. Rồi cả đám cùng "hợp tác xã" để hoàn thành bài chính tả. Cô giáo chẳng thèm theo phương pháp giảng dạy, hay sư phạm gì cả. Và giả ngơ như chẳng nhìn thấy, để cuối ngày về nhà cười hi hi, ha ha một mình như kẻ tâm thần.
Một khám phá dù nhỏ cũng là một niềm vui. Tỉ như nhóc Nam viết được chữ "khiếp vía" cũng đủ làm cô vui. Hay Peter đặt câu với vần "eo" con heo hay leo trèo. Có ai nhìn thấy con heo leo trèo chưa vậy?
Cám ơn em, lũ học trò của lớp học lạ kỳ. Mỗi Chúa Nhật tập trung bồi dưỡng, rèn luyện, học tập tiếng mẹ đẻ. Thời gian không dài nhưng cũng là sự cố gắng của cả cô, và trò.
Xin gìn giữ, và bảo tồn ngôn ngữ mẹ!
Và cảm tạ Mẹ, niềm vui con có được trong ngày!
Lan Anh