Fatima Bình Triệu cũng từng là nơi mình được nhiều thiệt nhiều ơn của Chúa và của Mẹ, là nơi gắn bó với mình suốt 4 năm Đại học, cứ hễ buồn vui hay có lúc chả buồn chả vui hoặc hứng chí cúp học () là lại chạy ra bờ sông Fatima, nhìn trời nhìn nước, nhìn Mẹ, nhìn mọi người và thấy cuộc sống này đáng sống gì đâu á.
Mình thích cái bạn "Nó" ghê nơi! Tiếc là mình chưa được gặp bạn í, để hôm nào sắp xếp chạy về lại đấy để xem có được gặp hong nhỉ? Nhưng ở đấy cũng có 1 cô "đồng nghiệp" với bạn "Nó" á, ngày trước thỉnh thoảng gặp mình cô vẫn chúc mình "học giỏi" và mình lại chúc cô "buôn may bán đắt" ^_^.
Tạ ơn Chúa vì cuộc sống này thiệt là tuyệt vời.
Cám ơn bạn Mart.Tan nguyen vì những chia sẻ bình an của bạn nhe.Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: