Trạng thái :  
Tham gia : Mar 2011
Bài gửi : 258
Tên Thánh: Teresa
Tên thật: Lê Thị Ánh Tuyết
Đến từ: Giáo xứ Liên Khương- giáo phận Ðà Lạt
Sở thích: Yêu sao bầu trời sao yên tịnh. Một ngày bận rộn bỗng lặng thinh.
Nghề nghiệp: Giáo viên
Cảm ơn 2,056
Được cảm ơn 2,438 lần
trong 297 bài viết
Cậu bé Ritter
Hôm nay tôi nhớ về một cậu bé. Tôi nhớ em, cậu bé Ritter.
Tôi được ở cùng em 4 tuần trong mùa hè vửa rồi.Tôi được chọn để hướng dẫn em và ở bên em những lúc em bỗng hét lên.
Cậu bé Ritter nhỏ nhắn. Cậu không có bạn vì các bạn không hiểu những lời nói cậu phát ra và thường quá chăm chú vào việc của mình.
Cậu bé cần liên tục uống nước trong ngày, và loại thức ăn mà cậu ăn được là spaghetti, luôn luôn như thế và kết bữa ăn bằng nước táo.
4 tuần trôi qua, đôi khi tôi phải tách cậu khỏi đám bạn khi bỗng nhiên cậu hét lên khi gặp điều không đúng ý. Đôi khi cậu òa khóc vì những cậu bé lớn hơn ăn hiếp.
Nhưng Ritter, cậu bé hiểu tôi, mặc dù thực sự, tôi không thể hiểu hết những ngôn ngữ đặc biệt của cậu.
Cậu có khả năng vẽ và sáng tạo cực kì. Từng nét trang trí trên các sản phẩm cậu làm, hay vị trí của từng mảnh ghép lego đếu có ý nghĩa của nó, và cậu phân tích là không thể thiếu một mảnh nào.
Cậu yêu thích chiếc xe đạp màu đỏ trong sân trường và tha hồ khám phá sân trường trong khi chờ mẹ đến đón.
Đến năm học mới, cậu bé không đến trường.
Tôi không còn nhiệm vụ đặc biệt.
Nhưng...
Sáng nay, nhìn chiếc xe màu đỏ dưới gốc cây, tôi bỗng nhớ cậu bé. Ritter hiền lành, không có khả năng tự vệ. Ritter không bao giờ làm cho người khác buồn. Ritter chạy trên chiếc xe màu đỏ với thế giới rất riêng của cậu. Sao tôi lại cảm thấy hy vọng một tương lai!
Rồi....
Một cô bé chạy đến, ngồi lên chiếc xa màu đỏ và lái đi theo các bạn.
Không còn chiếc xe màu đỏ! Không còn Ritter!
Thay đổi nội dung bởi: Doan Quan, 30-08-2011 lúc 07:29 PM
For He has said : “I will never forsake you or abandon you.” (Hebrews 13,5)