Trạng thái :  
Tham gia : Dec 2010
Bài gửi : 147
Tên thật: Lê Hoàng Hải
Đến từ: Gx Phong Hòa, Gp Vĩnh Long
Sở thích: ăn và ngủ
Nghề nghiệp: lăng xăng
Cảm ơn 619
Được cảm ơn 908 lần
trong 147 bài viết
.../.../...
Hôm nay thầy Antôn Phươngvà Thầy Dũng về họ đạo chơi, ngày mai sẽ dâng lễ tạ ơn với hai ông cố vì hai thầy đã được vinh thăng lên hàng khanh tướng của Đức Chúa. Thầy Phuơng 'lùn" lúc trước dạy giáo lý nhập đạo cho mình, được 19 bài, phần sau là Cha Sở dạy...
Thầy nói chuyện rất có duyên...
Mọi người cùng nhau nhắc lại những chuyện vui lúc trước.
Cô Niềm thường trồng rau cải và chăm nom hoa kiểng cho nhà thờ, lúc đó mấy chậu xương rồng bát tiên thưởng bị người ta trộm nhánh. Cô nói với thầy Phương:
-Cái gì trong sân nhà thờ này mà khác một chút hay mất thứ gì thì con đều biết!
-Vậy mà em nói mất một thứ mà chị không hay đó!
-Thứ gì? Thầy nói con nghe coi!
-Ớt! Hổm rày em ăn cắp ớt của chị mà chị biết không?*
...
Mình nhắc với thầy chuyện có một con rắn trong nhà thờ, lúc vào học thì thấy nó nằm sẵn ngay tại chỗ mình ngồi thường ngày, giật mình, nó ngóc đầu dậy, mình nhảy ra, thầy Phương lấy cái ghế bắc lên lưng nó, nó nằm quằn quại, vẫn muốn đớp... Thầy giở ghế lên vì tưởng nó chết, ai ngờ nó phóng nhanh ra, thầy rút dép lào xốp bồi thêm mấy chục cái, dẹp lép...
Mình rút ra bài học là đối với nó thì không thể thoả hiệp hay khoan nhượng, dù là một chút...
Khuya quá rồi mà phòng hai vị tân Linh Mục vẫn sáng đèn. Mình ngủ thôi, để mai còn dọn lễ...
Con ngủ ngon nghe Thầy!
-----------------------------------
*Đối với tính cách phóng khoáng của người miền Nam thì củ hành trái ớt coi như là không, thậm chí người ta còn vui khi láng giềng chịu qua lại với nhau như vậy. Trong nhiều trường hợp thì đừng nói một trái mà cả cây cũng không sao.