Trạng thái :  
Tham gia : Dec 2010
Bài gửi : 147
Tên thật: Lê Hoàng Hải
Đến từ: Gx Phong Hòa, Gp Vĩnh Long
Sở thích: ăn và ngủ
Nghề nghiệp: lăng xăng
Cảm ơn 619
Được cảm ơn 908 lần
trong 147 bài viết
.../11/07
"Đêm thanh nghe tiếng hát của Thiên Thần,..." Tiếng cô Niềm hát trong quá, nghe như có cả đám Thiên Thần đang bay tung tăng quanh các em ấu nhi tập múa. Mình đứng lại nghe ngắm, say sưa, say sưa...
- Hải!
Tiếng ai gọi làm mình giật mình, mấy Thiên Thần của mình rớt lịch bịch...
-Ồ! Sáng kiến hay quá!
Mình cùng ông Chinh hì hục cả buổi trời với mớ râu bắp khô, cuối cùng cũng làm xong bộ râu cho Thánh Cả. Đeo thử, ngứa lỗ mũi quá không chịu được. Ông Chinh kêu lấy hột quẹt hơ. mình nghe lời xúi dại: xèo xèo... đi mất nửa bộ. Hai chú cháu thấy mình ngu thiệt, thích chí cười khà khà...
Bây giờ thì mình nằm nghĩ lại mà nể ông Chinh "què" này ghê. Chinh là tên ông, còn "qu." là do lời ác ý của người ta. Nhưng rõ ràng ông không tệ tí nào. Về phim, ảnh, "kỹ thuật phòng thu", kỹ xảo... thì ông đúng là bậc thầy. Cái đĩa âm thanh cho hoạt cảnh năm nay là do một tay ông biên tập. Hay thật!
Thầy ơi! Con nhớ lúc Thầy kêu người bất toại: "Hãy đứng dậy! Vác chõng mà đi!", con lại nghĩ đến ông Chinh qu. này. Con nghĩ Thầy cũng qua cách riêng nào đó phán cùng ông ta như vậy. Ông ta không hoàn toàn bất toại, nhưng từ lúc mới sinh thì hai chân đã tập tễnh, bây giờ chúng chỉ to như cái chân đứa trẻ tám tuổi, chỉ giúp ông đi rất khó khăn thôi. Vậy mà ông ta đã đứng lên.
Cám ơn Thầy!