Trạng thái :  
Tham gia : Dec 2010
Bài gửi : 147
Tên thật: Lê Hoàng Hải
Đến từ: Gx Phong Hòa, Gp Vĩnh Long
Sở thích: ăn và ngủ
Nghề nghiệp: lăng xăng
Cảm ơn 619
Được cảm ơn 908 lần
trong 147 bài viết
.../07/07
Hôm nay mình trở lại lớp giáo lý Thêm sức. Mình không phải là giảng viên giáo lý, vai trò của mình giống như người trợ giảng vậy. Điểm danh, trả bài, sinh hoạt...
Mình điều tra được một chuyện từ thằng Hữu đen. Một chuyện mà có lẽ tới ngày mình nhắm mắt xuôi chân, từ giã cuộc đời trần thế mình cũng chẳng thể nào quên được. Lớp mình có hai đứa bé, hơi hoàn cảnh hơn người ta một chút.
Con Têrêsa Hà, nhà rất nghèo, đã bỏ học giáo lý mấy ngày nay. Mình định bụng hỏi cho ra nhà của nó ở đâu để mà tới lôi nó đi học lại, và rắp tâm phạt nó kiểu gì đó cho chừa cái tội làm biếng...
- Con Hà nó nghỉ luôn rồi, anh khỏi kêu nó chi mất công!
-Tại sao? Nó ngon quá vậy? -mình hỏi dồn.
- Nó theo cha mẹ nó lên thành phố đi làm...
Hai chữ "đi làm" làm mình thấy lùng bùng lỗ tay rồi nghẹn chát ở cần cổ. Hà ơi, tuổi bé là tuổi ăn học chơi mà sao phải... Rồi em có thể làm gì, sao em được học hành đây... Chúa ơi! Chúa đối xử với bạn bè Chúa vậy đó, bởi vậy Chúa ít bạn quá là phải. Phù!
Thằng Matthêu Được, nhà nó không ai theo đạo cả. Cha mẹ đi làm ăn phương xa, nó ở nhà với bà nội và chú thiếm. Xóm đó rất nghèo, nhà kế bên có con bé Maria Thúy. Một hôm Thúy đi học giáo lý vỡ lòng và rủ Được theo. Ừ thì đi. Ngày tháng, năm trôi qua, thằng Được được cha của Thúy bảo lãnh cho rửa tội và theo đạo Chúa, sẵn tiện ổng đỡ đầu luôn. Nhà của Được thấy mấy đứa trẻ nít trong xóm đạo cũng ngoan nên chẳng phàn nàn gì. "Con nít mà, đạo hạnh gì, cho vui thôi!"
Thế là ơn gọi lại được vuông tròn. Giờ nó sốt sắng hơn cả mấy đứa đạo dòng đạo gốc (mình không muốn viết như thế, mình ghét kinh khủng sự phân biệt đạo "mới" và đạo gốc. Bản thân mình cũng là một "thằng đạo mới". Ừ thì đa số các thánh là những "thằng" như vậy không hà, Phao lô đó! Thấy ghét!)
Mình buồn con Hà, buồn tình đời, buồn tình đạo... Buồn nhiều, nhưng mình lại an ủi phần nào vì thằng Được và con Thúy. Mình thấy chúng siêng năng, mình tự hào vì chúng là học trò của mình. Học trò của mình biết truyền giáo!!
Mừng một lát thì thành hí hửng, hí hửng thì đi khoe với Thầy. Hí hí.
- Thầy ơi! Học trò của con có đứa giỏi quá!
- Ai là học trò của con?
- Dạ con Thúy, nó biết truyền giáo đó Thầy. Mình trả lời, tỉnh bơ như con gà mái đẻ trứng cút.
- Con đã dạy nó truyền giáo ư?
Câu hỏi bất chợt và ánh mắt buồn buồn của Thầy khiến con giật mình, giật mình tỉnh giấc! Thầy ơi! Con sai rồi. Con sai rồi...
Chính con mới là học trò của thầy Thúy, thầy Được... Con đã kiêu ngạo, kiêu căng, kiêu... nói chung con là quỷ dữ mất rồi.
Ngày mai, xin hai thầy nhỏ hãy tiếp tục hồn nhiên vô tư để con học hỏi, để con biết mình chưa thể vào Nước Trời mà càng cố gắng sửa mình hơn.
Tạm biệt hai thầy nhỏ, mình lại nhớ về con Hà, mình cầu nguyện nhiều cho Hà...
Mình cũng xin Thầy Giêsu kêu gọi thêm nhiều người tin nữa để người ta được ơn cứu rỗi.