Tiếng Vọng
Trạng thái :  
Tham gia : Aug 2010
Bài gửi : 251
Tên Thánh: Dominic
Tên thật: N-T-P
Đến từ: Sài Gòn
Sở thích: lang bang...
Nghề nghiệp: lông bông...
Cảm ơn 478
Được cảm ơn 1,531 lần
trong 266 bài viết
Giờ đến chuyện ngủ. Chăn ấm, nệm êm, máy lạnh chày tà tà là sướng sao ? Khổ gần chết ! Hông tin thì tự mở cái lốc máy lạnh ra là biết liền. Bụi một xếp đống đống trong đó, môi trường ẩm ướt sinh ra nguyên một ổ vi trùng, kéo theo đó nào là suyễn, dị ứng rồi là nấm mốc đủ thứ. Sợ bệnh người ta lại tốn tiền trang bị máy lạnh tối tân hơn, chuốc thêm cái phiền não vào, trong khi anh nghèo làm gì có máy lạnh, tối ngủ khỏi phải lo.
Nghèo không có cái laptop nên ngủ cứ để cửa sổ không sợ bị khều. Ấy thế còn được hưởng khí trời trong lành mát mẻ, khỏi phải đi du lịch xa đổi gió tốn tiền. Nghèo nên đâu có nhiều của phải lo trộm khoét vách, ngủ không chập chờn. Kế đến không có tiền mua nệm nên nằm chiếu. Ai nói cực, nói khổ chứ mùa nóng xem nhà giàu có mua chiếu để lót nằm trên nệm không thì biết anh nhà nghèo có khổ không liền à. Chắc chắn một điều là mua chiếu thì không lo chiếu dỏm nằm bị xẹp sợ cong xương sống, thấy cấn cấn vậy chớ cũng như là mátxa, bấm huyệt thôi. Nếu không có vụ đó thì ngừơi ta đâu có sản xuất thứ chiếu làm bằng hạt gỗ to như cỡ hạt nhãn để nằm mátxa, mà nó có rẻ rúng gì đâu mắc gấp chục lần chiếu bằng cỏ. Mắc nhưng nằm cũng thua xa, hên gặp chiếu tốt thì không sao, mua nhằm chỗ làm không lương tâm quét vẹcni dỏm thì ôm thêm khoản dị ứng.
Ngủ thì phải mơ, mà mơ của anh nhà giàu thì cũng lại không sướng bằng anh nàh nghèo nốt. Người ta nói ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thế ấy. Cho nên anh nàh nghèo ban ngày thếiu ăn, tối mơ được ăn; ban ngày thiếu ở, tối mơ được ở gác tía lầu vàng… thiếu thứ gì đêm về mơ tất tần tật, sứơng vô cùng, sứơng nên đôi lúc mơ còn cười khúc khích. Anh nhà giàu kia mới thiệt khổ, có tiền mà, tối tự nhiên mơ thấy Việt Nam lạm phát chừng ba chục phần trăm là mướt cả mồ hôi; xui xui hôm nào mơ thấy chứng khoán là tim nó nhảy còn hơn chỉ số trên sàn giao dịch, lỡ hôm nào thấy sàn vàng là còn chết nữa, chỉ có nứơc giật mình dậy và ôi thôi khủng khiếp. Bình thường như ngủ, như mơ mà cũng chả sứơng bằng anh nàh nghèo, vậy nghèo vẫn cứ là sướng !
(còn tiếp)
@ sư tỷ Lan Anh :đáng ra thì phải nói không khổ cũng không sướng vì bản thân cái nghèo đâu có sướng đâu có khổ. Mình nói nó khổ thì nó khổ, mình nói nó sướng thì nó sướng thôi. Nhưng nghĩ được tới đó thì cao xa quá, thôi đành cứ nói nó sướng để bớt lo bớt nghĩ về nó vậy là khoẻ cái thân. Sứơng cũng được, khổ cũng được miễn tâm không lý đến thì cũng cứ "phình phường" : sướng khổ tuỳ duyên, tâm vô tăng giảm.
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
Thay đổi nội dung bởi: Jade, 01-05-2011 lúc 09:39 AM