Luận về cái nghèo sướng hay khổ cũng tùy người cảm nhận. Nếu hoàn cảnh đẩy đưa ta vào cảnh khổ, ta chẳng thích nghi với hoàn cảnh mới, luôn than thân trách phận thì uý trời đất ơi! Ta sẽ khổ gấp trăm ngàn lần người cùng hoàn cảnh.
Và đời lỡ đẩy đưa ta đến cảnh nghèo, biết chẳng thể nào đổi thay được nó nên vui vẻ chấp nhận và vẫn cười vui" Ai bảo chăn trâu là khổ, chăn trâu sướng lắm chứ, ngồi mình trâu...ta rờ đuôi trâu..." Ta sẽ sướng rên mé đìu hiu và mấy ai cảm nhận được cái sướng như ta!
Lại nữa, sống trong cảnh nghèo chẳng phải lo rào dậu, cài then cửa chi cho mệt. Vì ăn trộm nào mà thèm viếng thăm ta.
Tối ngủ trong chòi tranh như đang ngủ khách sạn ngàn sao...vì nhìn lên bầu trời sẽ thấy một ông sao sáng, hai ông sáng sao và ngàn sao lung linh như tươi cười cùng ta nữa!
Mặc đồ rách nát, ta luận bàn rằng ta đang là "supper model". Ở nước ngoài, quần jean rách te tua tiền không đó, mắc hơn cả quần lành lặn nữa, bạn có biết!
Nếu suốt ngày ăn rau muống 7 món như đại huynh Tư mã Dê, tự an ủi rằng" rau muống ở nước ngoài mắc hơn cả thịt, cá và chỉ dân nhà giàu mới rau muống muôn năm". Và tưởng tượng ta cũng đang giàu có như ai...Đừng so sánh với hàng xóm chi cho khổ thân ta, so sánh...với nước ngoài, ta giàu hơn họ!
Chân ta lỡ đi dép hai chiếc hai màu cũng đừng đau khổ làm chi vì nào mấy ai có giống ta đâu bạn. Ca sĩ, diễn viên đâu có ai giống người bình thường suy ra ta cũng nằm trong số họ.
Ăn không đủ no, thiếu đói quanh năm ta cho rằng đang "diet", để giãm cân.
Người ta xe này xe nọ, ta vẫn "loca chân" thì...ta đang exercise cho tiêu mỡ.
Cứ vui vẻ tự trào, chắc rồi bạn sẽ thảnh thơi tâm trí!
Cười thã cửa, hí hí! hố hố! rồi lại ha ha! Bạn sẽ thấy "cuộc đời vẫn đẹp sao" không chừng có người ái mộ mời bạn đi diễn thuyết luận bàn về "nghèo khổ hay sướng". Nếu có nơi nào mời bạn đi diễn thuyết, nhớ báo tin...để mọi người chúc mừng bạn.