Tạ ơn chúa, trên đời con vẫn còn có mẹ! Và thật hạnh phúc khi còn được gọi hai tiếng " Mẹ ơi!" Con trân qúi những phút giây bên mẹ vì tuổi thọ của mẹ được khấu trừ với sự hiện diện của con, nhưng là lũy thừa và tích lũy tình yêu của mẹ với chúng con qua thời gian!Và mẹ ơi, con muốn nói điều này. Chúng con là hiện thân thời tuổi trẻ của mẹ và mẹ là tiền thân của chúng con lúc về già. Nếu đúng vậy, con đã thấy trước tuổi già của con...mà không thắc mắc, lo âu.Con muốn yêu mẹ như mẹ đã yêu con và bày tỏ sự quan tâm đến mẹ khi có thể. Đã bao lần con nói lời xin lỗi, dẫu có muộn màng cũng vẫn là niềm vui trong mẹ...Vì mẹ nhận ra rằng con đã trưởng thành dù chỉ trong tâm tưởng.Biểu lộ tình yêu mẹ qua cử chỉ nhỏ. Rót cho mẹ tách trà hoặc thăm hỏi "Mẹ ơi! Mẹ có khoẻ không?" những điều nhỏ tẹo đôi khi mãi vui, con đôi lần quên không biểu lộ. Với mẹ những điều tưởng nhỏ nhoi không quan trọng ấy nhưng vẫn làm mẹ vui vì...thấy con biết quan tâm. Mẹ nhận ra, con yêu mẹ...con sẽ biết yêu tha nhân. Mẹ tin thế và mẹ hy vọng thế! Con học được biết cho đi, biết quan tâm đến chung quanh là con biết kiếm tìm niềm vui đích thực của đời mình. Và với mẹ niềm vui và tự hào là luôn thấy con vui vẻ, là hạnh phúc tràn trề trong cuộc sống. Chẳng cầu kỳ với quà tặng đắt giá nhưng bằng tấm lòng chân thật dù mâm cơm chẳng sơn hào hải vị nhưng sum họp đầy đủ con cháu. Mẹ vẫn vui như đang được ở nước trời! Con cảm nhận được từng cử chỉ nhỏ trong cuộc sống sẽ làm niềm vui của mẹ tăng lên gấp bội! Và mãi mãi con vẫn mong thời gian như chầm chậm trôi để mẹ đừng "như trái chín cây", gió lay mẹ rụng...con thì ra sao?