VẮNG
Vắng,
tiếng thơ xưa,
người vô tình bỏ chòi thơ đi mất.
Hành trang mang theo,
nỗi buồn vui chất ngất,
vật vờ đâu đó...
Vắng, vắng xa.
Vắng,
chẳng còn tiếng hoan ca,
Lời giải đáp mật thư lời Kinh Thánh.
Nhớ một thuở nơi đây rộn vui lắm,
Nay vắng người hoang vắng chốn chòi thơ.