Hiện kết quả từ 1 tới 7 của 7

Chủ đề: Mẹ!

Threaded View

  1. #1
    Mart.TanNguyen's Avatar
    Trạng thái :   Mart.TanNguyen đã thoát
    Tham gia : Sep 2011
    Bài gửi : 280
    Tên thật:
    Mart.TanNguyen
    Đến từ: Long Hải
    Sở thích: đọc sách, nghe nhạc, linh đạo
    Nghề nghiệp: SV năm II
    Cảm ơn
    610
    Được cảm ơn 1,398 lần
    trong 310 bài viết

    Mẹ!

    Không biết từ lúc nào nữa,
    Không nhận ra được thời điểm mình xác định Mẹ là người quan trọng và có ý nghĩa nhất đời mình.
    _______________________________

    Mẹ sinh ra trong gia đình có 11 anh chị em. Ôi! cái thời ông bà ta ấy mà...
    Sinh con thì nhiều, chứ chỉ xem trọng con trai thôi.
    Mẹ kể bà ngoại thương cậu út lắm, Mẹ và các dì,
    Tuy là chị nhưng lúc nào cũng phải chăm sóc em chu đáo, từng chút một ấy.

    Từ ngày còn bé tý, Mẹ đã là một bé gái " cam chịu".
    Lớn lên Mẹ gặp Ba qua chuyện mai mối.

    Ba làm nghề mộc, dành dụm lương chủ yếu nuôi ông bà nội
    Mẹ bán thịt ngoài chợ, nuôi 9 người con.

    Cái thời sau giải phóng ấy mà, khổ ơi là khổ.
    Ba lại bị đem đi cải tạo một thời gian.
    Một thân Mẹ nuôi 9 con nhỏ lúc nhúc lúc nhúc...

    Ông bà ngoại rồi cũng lần lượt qua đời.
    Mẹ, xuất giá tòng phu, lấy chồng thì theo chồng.
    Ba có nhiu lương đi làm, nuôi ông bà nội hết rồi.
    Thân Mẹ vẫn 1 gánh nuôi 9 người con.

    Nỗi khổ to hơn người bình thường chín lần

    Vậy là Mẹ gượng mình, sống từ ngày vất vả từng ngày nuôi chồng và 9 con nhỏ.
    Thời gian cũng trôi qua, Mẹ cùng Ba chuyển nhà từ Hố Nai( Đồng Nai) đến Phước Hải ( Vũng Tàu)
    Mẹ không bán thịt nữa, Mẹ cùng ba mở 1 tiệm bán đồ nội thất ( bàn ghế, salon, nệm...)

    Mẹ từ đôi bàn tay trắng, không có bất cứ gì gọi là thừa kế, của hồi môn, tiền tiết kiệm....
    Mẹ vay người này, mượn người kia, một thân chạy bốn phương tám hướng kiếm đồng vốn để kinh doanh.

    Nay 9 người con đã khôn lớn.
    Anh cả lấy vợ ngoại đạo, 2 vợ chồng số đề, cá độ, vé số..... vỡ nợ.
    Chị dâu thuộc loại " dân anh chị", không coi ba mẹ ruột ra gì, đừng nói đến chuyện giữ lễ nghĩa với ba mẹ chồng

    3 trong số 9 người con lập gia đình, tât cả họ đều dành tình cảm rất mực cho con.
    Nhưng có ai nuôi Mẹ ngày nào đâu? , gặp khó khăn sự đời lại chạy đến than thở với Mẹ!

    Cá biệt lại có 1 anh, 1 chị thường " nặng lời" với Mẹ,
    Mỗi lần nghe những lời nói ấy của anh chị nói với Mẹ,
    Mình chỉ muốn hét lên với họ " Mất dạy vừa thôi".

    Nhưng phận làm em út mà,
    Làm sao nói với cái "phẩm trậc" không tương xứng,
    Phải chi mình là anh cả thì đã khác.

    Gần 60 năm đời người, Mẹ chỉ tạc vào đầu mình khái niệm " NUÔI CHỒNG CON".
    Một trong những sự "cam chịu" vĩ đại khác của Mẹ là......Ba!

    Ba mình từ ngày bé sinh hoạt đoàn thể nhiệt tình,
    Ba mong muốn Dấn Thân.
    Có lần mình hỏi Ba, sao hồi xưa Ba không đi tu Ba kể:
    " thì nghe lời ông bà nội, ông mà muốn Ba lập gia đình với Mẹ".
    Rồi từ ngày lấy Mẹ làm sao có thể nói Ba Yêu Mẹ Thực Sự
    Khi ba chia sẻ hết Linh mục này với linh mục này rằng:
    " Sai lầm lớn nhất của đời con là...lấy vợ", " Đàn bà tội lỗi....."
    Sự mong muốn dấn thân ấy còn buộc Ba phải thốt lên:
    " 9 đứa con trong nhà không bằng đứa cháu"
    ( Ba nói cách ngày Thụ phong Lm cùa người cháu mấy ngày).
    ..............


    " Từ ngày cưới Mẹ đến giờ, Ba mày có mua tặng mẹ cái gì đâu"
    Nghe Mẹ nói như vậy, mình nhận ra, Mẹ đang tủi hổ trong lòng, buồn lắm chứ.
    Mình nghe mà còn bùi ngùi,sao Ba tệ với Mẹ thế.
    Trong khi ngày ngày Mẹ cơm bưng nước rót.

    Mình sống 20 rồi, 1 ngày của Mẹ bao gồm:
    Sáng sớm quét nhà, lau nhà, phơi quần áo,đạp xe đi chợ, nấu ăn, dọn đồ ăn lên bàn, mọi người an xong, Mẹ rửa, ngủ trưa được một tý lại coi nhà vì 15h Ba đi đọc kinh ở nhà thờ, Chiều tối lại cơm nước, rửa bát đũa,giặt quần áo
    Mẹ lại đóng vai trò như 1 nhà kinh doanh tại gia, tiếp khách, đặt hàng
    Cá biệt có những lúc xe hàng ( chở tủ, giường, salon....) một tay Mẹ lau từng cái.

    Một tay Mẹ gánh mọi sự trong gia đình.

    60 tuổi tới nơi rồi, Mẹ " Cày" cả ngày, " Cày" cả đời.
    Có Ngày nào, lần nào Mẹ có khái niệm đi du lịch, đi xả Stress....


    Cái khái niệm " bạn bè" trong cuộc đời Mẹ, nghe sao mà xa xỉ thế.
    Lúc nào cũng thấy Mẹ lủi thủi 1 mình,
    Mối quan hệ xã hội của Mẹ chỉ có mấy tay đại lý bán hàng
    Họ Ngoại, ôi chỉ biết có tiền thôi....
    Nhà mình bị bão đánh sập nhà,
    1 cú đện thoại từ một người họ ngoại hỏi thăm cũng không!


    Mẹ đã " Phung phí" cả đời cho gia đình, thay vì cho mình.
    Chịu đựng, Hy sinh, Đau đớn, Vất vả, HAO MÒN vì gia đình.

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Từ Khởi Sự Cho Đến Hoàn Thành
    Đều Nhờ Bởi Ơn Chúa

  2. 12 thành viên đã cảm ơn Mart.TanNguyen vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (14-12-2011),LamPhuong (14-12-2011),Lan Anh (31-01-2012),Người Mua Diêm (14-12-2011),Pham Du (18-12-2011),Phù thủy nhỏ (20-12-2011),Phero_Hau (31-01-2012),phuongthao (28-02-2012),Sky (19-12-2011),Teresa Nhỏ Bé (14-12-2011),Thánh Thư (31-01-2012),tho ngoc (17-12-2011)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình