+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 1 của 1

Chủ đề: Viết về Em - Lời Em gởi mẹ.

  1. #1
    Trạng thái :   Honesty đã thoát
    Tham gia : Aug 2012
    Bài gửi : 57
    Tên Thánh:
    Therese
    Tên thật:
    Honesty
    Đến từ: HCMC
    Sở thích: Thánh Ca & TCS
    Nghề nghiệp: ***
    Cảm ơn
    3,488
    Được cảm ơn 602 lần
    trong 149 bài viết

    Viết về Em - Lời Em gởi mẹ.

    Viết về em

    Ngồi đọc lại những bài thơ em viết tặng mẹ, lòng tôi chợt buồn và tim thấy nhói đau. Từng dòng thơ em là từng hàng nước mắt của đau thương âm thầm và tiếc nuối khôn nguôi của một kiếp người. Và trong đó, tôi còn thấy những vết thương rỉ máu từ trong trái tim đầy đau khổ, trái tim đầy yêu thương, thổn thức... hướng về mẹ.
    ...
    Có những đêm thâu suối lệ trào,
    Tim sầu héo hắt lại thêm đau
    Mẹ nào đâu biết trong thầm lặng
    Con nguyện xin Trời xanh biết bao...!
    ...
    Xin lỗi, Mẹ ơi...đã lỡ rồi...
    Xin lòng hà hải giận mau nguôi...

    ...
    ( Xin lỗi mẹ )

    Nhưng hơn hết, trong tất cả những lời thơ của em, những lời thơ chân tình, tha thiết..., nếu ai đã một lần đọc thơ em đều nhận ra rằng em là một người con rất yêu mẹ mình, yêu mẹ hơn hết mọi người, mọi sự trên thế gian này.

    Còng lưng gánh nặng cả đời
    Mồ hôi mẹ đổ tuôn rơi cả ngày
    Nuôi con khôn lớn đến nay
    Con chưa báo đáp một ngày trả ơn.

    Tuổi già tóc bạc nhiều hơn
    Vẫn một mình Mẹ...con còn ở xa...
    Chiều nay con nhớ mẹ già
    Cay cay khóe mắt, thiết tha nhớ người...
    ...

    (Nhớ mẹ)

    Cho dù lời thơ em vẫn man mác những hối tiếc, những lời xin lỗi mẹ, nhưng mỗi câu thơ, mỗi ngôn từ trong thơ em viết cho mẹ, về mẹ, đều mang nặng lòng hiếu kính vô bờ...

    Cám ơn Mẹ ban cho con sự sống,
    Cả một đời gian khổ với hy sinh,
    Từ chập chững bước đi, rồi bập bẹ
    Đôi môi non, gọi “Mẹ” chứa thâm tình.

    ....
    Nay nhớ Mẹ đôi vần thơ lạc nét
    Chút lòng thành từ một trái tim non
    Dẫu khôn lớn, tóc xanh dù điểm bạc
    Con trong lòng Mẹ: vẫn mãi là con !
    ...

    (Dâng Mẹ tấm lòng con)

    Em nào quên công ơn cao cả của Mẹ, giữa cuộc đời đầy bao sóng gió, phong ba...

    Mẹ là tường thành chắn ngàn giông bão,
    Là ánh trăng soi sáng giữa trời đêm
    Là nắng ấm lòng, gió mát dịu êm,
    Là dòng sữa ban cho con sự sống.
    ...

    ( Dâng mẹ chút lòng thành)

    Em không phải là một thi sĩ, em cũng chẳng viết được nhiều thơ, nhưng hầu như những bài thơ em viết đều chỉ dành cho Mẹ, những bài thơ viết lên từ trong những cơn đau của tâm hồn, từ trong những vật vã của một cuộc chiến nội tâm thầm lặng, đầy nhức nhối, dai dẵng bao năm trường...Và trong những lúc cô đơn nhất, đau khổ nhất, em luôn hướng về Mẹ, người mẹ dấu yêu vô cùng của em.

    Tôi đang viết cho em, người em rất hiền lành, thân thương của tôi, Đaminh THS. Tôi làm sao quên được em, bạn bè làm sao quên được em, một chàng trai nhỏ nhắn, thư sinh, rất mực hiền hòa, đáng mến, và sống rất tình nghĩa với mọi người...

    Mới đó mà hơn một năm rồi đó em.
    Ngày tôi đón em về, mưa bay lất phất..., lòng người trĩu nặng, tiếc thương..., sân bãi phi trường không đủ sáng cho mọi người nhìn thấy rõ mặt nhau, nhưng tiếng gào khóc đớn đau như vỡ òa...trong đêm vắng.
    Tôi ngồi bên quan tài em suốt đoạn đường dài gần 80km đưa em về, miệng thì thầm lần chuỗi, đọc kinh... mà cứ đọc nhầm mãi, vì lòng tôi cứ nhớ mãi về em...

    Em đã ra đi, bỏ lại phía sau tất cả. Trả lại cho cuộc đời mọi khổ đau, trả lại cho thế gian bạc bẽo ân tình..., nhưng em đã để lại quá nhiều tiếc thương cho Mẹ, cho anh chị em, người thân, thầy cô và bạn bè em... bao nhiêu nước mắt, xót xa...mãi mãi khôn nguôi.

    Cho đến giờ này đây, dòng nước mắt vẫn cứ chảy làm mờ mắt Mẹ, mỗi giờ mỗi phút nhớ thương con, đứa con trai yêu quý vô ngần. Nước mắt hòa với lời kinh nguyện, nước mắt hòa với lời thơ em viết cho Mẹ. Mẹ vẫn khắc khoải, sầu bi...
    Bao lời an ủi như chừng gió thoảng mây bay...


    Lời em gởi Mẹ

    Mẹ ơi, Mẹ yêu quý vô cùng của con ơi!
    Con nào biết làm thơ, nhưng vì Mẹ và nhờ Mẹ con mới biết tập tễnh làm thơ, và con chỉ muốn viết cho Mẹ mà thôi.
    Mẹ ơi, Mẹ biết con yêu mẹ dường nào, Mẹ có nhớ con đã viết :

    Nếu phải cho con...giảm thọ đời,
    Cho lòng của mẹ được yên vui
    Con không ngần ngại hy sinh hết
    Miễn Mẹ an lành...mong thế thôi!

    Chỉ tượng trưng bấy lời thôi là Mẹ hiểu con yêu Mẹ rất nhiều, và khát khao duy nhất của con là Mẹ được sống những ngày an vui, thanh thản cho đến cuối đời.
    Mẹ ơi, con về nhà Cha con, nhà Thiên Chúa của con, trong vòng tay từ ái bao dung của Người. Đời của con nay sẽ không còn khổ nữa. Nước mắt nay thay bằng nụ cười, Chúa yêu thương an ủi, đỡ nâng con, Ngài bù đắp cho con tất cả. Cho con thấy ánh sáng của ơn Cứu độ của Người. Công cứu chuộc của Người không hề uổng phí. Suốt một đời con phải sống khổ đau, nhưng trong tim con, vẫn có Chúa, có niềm tin vào sự Phục Sinh. Vì vậy, từ giã cõi tạm này là để con được về Quê Thật của con tên Thiên Quốc.
    Mẹ ơi, Mẹ là một người mẹ tuyệt vời. Và quan trọng hơn nữa, Mẹ là một bà mẹ Công giáo đầy niềm tin, cuộc đời Mẹ luôn kết hợp mật thiết với Chúa, trong đời sống nội tâm, trong cuộc sống đời thường, Mẹ sống hy sinh, gương mẫu trong việc đạo đức cho đàn con và luôn thực thi đức bác ái, yêu thương với mọi người.
    Vậy thì, Mẹ ơi, hơn ai hết, Mẹ hãy vui lên, hãy hy vọng và tin tưởng vào lòng nhân từ vô bờ, vô bến của Chúa. Lòng Mẹ yêu thương con vô cùng, con hiểu, nhưng lòng Chúa càng yêu thương con nhiều hơn. Ngài không muốn để con phải xa Ngài và Ngài cũng không muốn Mẹ cứ khóc con hoài. Vì khi Mẹ còn khóc vì con thì lòng Chúa sẽ buồn hơn, Chúa muốn Mẹ hãy tin tưởng và phó thác hoàn toàn cho Ngài. Chúa muốn Mẹ hãy dâng con cho Chúa, dâng tất cả, không níu kéo, không giữ lại cho riêng mình.
    Mẹ ơi, Chúa đang nắm tay con, nâng con lên. Mẹ đừng khóc và đừng buồn nữa, để cho con an lòng đi theo Chúa, để con không còn vương vấn gì. Có như thế, con mới vui. Con mong ước từ nay sẽ được nhìn thấy nụ cười trên môi Mẹ hằng ngày, hằng giờ. Nếu Mẹ thương con, Mẹ hãy nhớ lời con dặn như thế, Mẹ nhé ! Và nếu Mẹ làm được như vậy, Mẹ mới làm cho Chúa vui, mới xứng đáng với tình Chúa thương Mẹ con mình, vì Chúa biết Mẹ tin tưởng tuyệt đối vào tình thương của Ngài. Và đó mới là cứu cánh cho cuộc đời của mỗi người chúng ta, Mẹ ạ !
    Mẹ ơi, Mẹ ơi ! Nhớ nhé Mẹ : Hãy vui lên ! Hãy tha thứ ! Hãy sống thật an bình trong niềm tin và hy vọng! Cứ mỗi lần nhớ con, Mẹ hãy mạnh mẽ lên, thay vì khóc Mẹ hãy mỉm cười. Thay vì than thở, Mẹ hãy trò chuyện với Chúa cùng con, tâm tình với Ngài. Chúa sẽ rất vui và con mẹ cũng thế. Nhớ nhé Mẹ!
    Hẹn ngày mẹ con mình gặp lại nhau trong nhà Cha vinh hiển, Mẹ yêu của con !

    Con của Mẹ,
    Đaminh THS

    Honesty
    ( Kính tặng Mẹ và em Đaminh, 21.2.2013)

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Thay đổi nội dung bởi: Honesty, 22-02-2013 lúc 12:33 AM

  2. 9 thành viên đã cảm ơn Honesty vì bài viết này:

    allihavetogive (24-02-2013),Huyen Tam (24-02-2013),JB. Sĩ Trọng (24-02-2013),Lan Anh (23-02-2013),Mai Tín (22-02-2013),Phù thủy nhỏ (22-02-2013),TerexaThuyDuong (22-02-2013),Thánh Thư (22-02-2013),Trung TTN (28-03-2014)

+ Trả Lời Ðề Tài

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình