+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 2 của 2

Chủ đề: Học trò của tôi...!

  1. #1
    Trạng thái :   windy đã thoát
    Tham gia : Jul 2011
    Bài gửi : 54
    Tên Thánh:
    Anne
    Tên thật:
    Gió
    Đến từ: SP
    Sở thích: đọc sách
    Nghề nghiệp: lang thang
    Cảm ơn
    40
    Được cảm ơn 482 lần
    trong 94 bài viết

    Học trò của tôi...!

    ]Tui ghét ông thầy đuổi đi tui k thèm học nữa , học được gì đi chơi sướng hơn!
    .......
    D. mẹ mày !
    Mày nói gì? Tao đánh chết m. mày bây giờ?


    Đó là câu nói của cậu học trò lớp 3 của tôi được cất lên khi mở sách trong giờ chính tả rồi giận bỏ về chửi thầy quay qua chửi bạn nữa. Thấy đồng nghiệp bị nói như thế cảm giác như bị xúc phạm thầy đứng trơ mắt nhìn trò sách câp đi về miệng còn lẩn bẩm...Tôi đứng nhìn trò tội nghiệp , buồn cho đồng nghiệp - 1 ông thầy tu dòng hiền lành không có chuyên môn .Tôi chạy theo nắm tay học trò khi còn vùng vẫy kuyên bảo răn đe nó mới vào lớp lại. Thế là mất toi buồi sáng chẳng làm được gì.

    Trong lớp còn nhiều trường hợp tương tự hoặc khác hơn nhưng kết quả là người dạy nản trò chán .Một ngày không xảy ra vụ nào k yên ổn lúc thì chửi thầy cô , bạn bè, đánh nhau, chửi thề như cơm bữa mở miệng là thêm thắt từ ngữ. Tôi ngồi trong lớp , lúc thì khuyên bảo nhẹ nhàng , lúc thì bực tức la rầy, lúc thì chán nản không thèm nói ( mà chẳng còn sức để nói) . Một lớp gần 30 đứa , mỗi đứa một tính cách , 1 hoàn cảnh, 1 trình độ chẳng ai giống ai ....Lúc đi cố vấn bảo mình trước giờ ở nhà toàn những trò ngoan có ý thức học hành ....còn trò này k dạy nổi đâu phải kiên nhẫn lắm . Tôi ghi khắc lời dạy trong tâm trí nghe cũng sợ nhưng nghĩ muốn thử . Gìơ nằm trèo queo trên giường mới cảm thấy đúng và bất lực . Mình quen dạy môt trường tốt rồi , nhàn hạ chỉ cần nhìn trò biết mình sai chỗ nào tư khắc phục, không cảm nhận được hết sự mệt mỏi , khó nhọc của việc dạy dỗ những trẻ kém may mắn trong trường tình thương này.

    Nhìn lại tụi nhỏ kém may mắn nhiều. Mỗi đứa một hoàn cảnh , một tật xấu, một "u điểm " riêng ....Đứa thì khờ chơi nhiều hơn học, đứa thì học được , mà quậy vô đối , đứa thì quậy không thèm học luôn. Khả năng nghiêm khắc nói một hiểu nhìu của tôi dường như mất tác dụng so với học trò ở " nhà"....Tự nhủ phải kiên nhẫn hơn....Mà mình cũng kiên nhẫn mới trụ được tới giờ này k thì....

    Có những lúc tôi đã muốn bỏ cuộc vì mệt mỏi mất kiên nhẫn , bình tĩnh . Mình bận rộn , còn nhiều môn khác phải học , lại không chịu nổi đám nhỏ này ....

    Sáng nay là một điển hình .... Nhưng trên đường về tôi mới thấy thấm thía nhiều điều trong cuộc sống...về tình thương nhẫn nại của Chúa đối với con người, về sự kiên nhẫn mình cố gắng tập, để làm giàu cho kinh nghiệm sống , và từ từ tìm cách uốn nắn tụi nhỏ, mộy cách tập một nhân đức thật không trên lý thuyết suông...Tụi nhỏ vốn đã thiệt thòi quá nhiều, từ tình thương, kiến thức lẫn sự nhẫn nại của chính người thân của nó. Mình tin sự kiên nhẫn của mình không vô ích... vì đào tạo một con người . Uốn nắm một con người không phải một sớm một chiều dù kết quả chỉ là con số không. Nhưng chính vì thế càng là dịp tin tưởng phó thác nơi tác động của ơn chúa đang hoạt động nơi mỗi người hơn bào giờ hết....

    Gặp soeur Châu , sr chia sẻ động viên mình nhiều thứ và tăng mình món quà tuyệt vời nhất, để từ đó mình có động lực để đi tiếp trong cuộc hành trình này...

    Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói với họ : "Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi." (Mc 2,17)

    Tôi sẽ tiếp tục , bắt đầu lai mỗi ngày...............

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:


  2. 8 thành viên đã cảm ơn windy vì bài viết này:

    allihavetogive (14-07-2012),JB. Sĩ Trọng (14-07-2012),Lan Anh (14-07-2012),maria_thtruc (14-07-2012),Ngôi Sao (18-07-2012),nguahoangtvt (14-07-2012),superman (16-07-2012),Teresa Nhỏ Bé (14-07-2012)

  3. #2
    Tiếng Vọng
    Lan Anh's Avatar
    Trạng thái :   Lan Anh đã thoát
    Tham gia : Mar 2011
    Bài gửi : 471
    Tên thật:
    Lan Anh
    Đến từ: Quê Mẹ
    Sở thích: Thích đủ thứ
    Nghề nghiệp: Nhiều nghề
    Cảm ơn
    3,586
    Được cảm ơn 3,711 lần
    trong 610 bài viết
    Một thời đã qua tôi cũng lăm le nghề giáo, nhưng chỉ dạy trẻ nhỏ. Cũng khổ cực, vất vả những ngày đầu năm. Kiên trì, chịu đựng, tìm thấy niềm vui nhìn học trò tiến bộ lên từng ngày cho dẫu từ từ, và rất chậm chạp.
    Bây giờ đang dại dột đầu quân vào nhóm thiện nguyện để dạy những trò không tự giác, hay tự nguyện tham gia.
    Học trò đến lớp chỉ vì bị ép buộc.
    Chúc Windy luôn tìm thấy niềm vui trong việc dạy những học trò chẳng muốn đến lớp, hay cứng đầu, cứng cổ...
    Nguyện Chúa ban cho Windy sự kiên trì, bền vững để tiếp tục "Chiến đấu" với lớp học, với những học trò khác biệt.
    Tâm hồn Bình-An là nguồn sống cho thể xác
    Prov 14:30

  4. 6 thành viên đã cảm ơn Lan Anh vì bài viết này:

    allihavetogive (14-07-2012),JB. Sĩ Trọng (14-07-2012),maria_thtruc (14-07-2012),nguahoangtvt (15-07-2012),Teresa Nhỏ Bé (14-07-2012),windy (14-07-2012)

+ Trả Lời Ðề Tài

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình