LINH HỒN PHIẾN ĐÁ SẦU
Người ơi Người ơi
Tôi gọi tên Người tha thiết
Giữa chiều hoang bơ vơ
Nỗi khoắc khoải vô bờ
Sao Người im lặng quá?
Người ơi Người ơi
Mối tình thuở hồng hoang
Nên thơ như mộng lạ
Tôi vào đời như vào lòng mẹ
Tôi say yêu như yêu mối tình duy nhất
Người ơi Người ơi
Người đập nát tim tôi
Hút cạn nguồn sinh khí
Vùi tôi giữa vực sâu sầu thảm
Cho cơn khao khát tôi tràn bờ…
Người ơi Người ơi
Tội tình chi
Người gieo đau thương và hạnh phúc?
Tôi một thân trơ trọi
Như phiến đá sầu bi nắng gội mấy mùa
Ơi Người ơi Người
Cơn lũ tình cuốn đi khô khốc
Xin Người hãy trả tôi về
Thuở hồng hoang say yêu như mộng lạ
Bên suối vắng tôi chết lịm trong Người...
(amthanhanhsang)
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
- Về Mẹ dấu yêu.
- Áo mới
- Hạnh phúc khó tìm như thế sao?
- Chúc Mừng Giáng Sinh 2012
- Gã khổng lồ già nua...
- Tự tình cây thập giá
- Yêu sao Gia Đình Giới Trẻ Công Giáo
- Viết riêng tặng một người trong diễn đàn (GTCG)
- Koibito Yo! (Người yêu dấu ơi!)
- Xin chia sẻ cùng mọi người thêm một ít cảm nhận và câu chuyện về Cha mẹ.